Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 1 tháng 6, 2016

NGHÊU NGAO CÙNG LỤC BÁT Những bài thơ viết về Huế và Làng

NGHÊU NGAO CÙNG LỤC BÁT
Những bài thơ viết về Huế và Làng


Thơ Hoàng Công Hảo



 

§  Bài thứ Năm

Nước sông Hương nếu cạn dòng
Huế còn là Huế nữa không hỡi mình
Mây trời chắc hết lung linh
Cỏ cây chắc sẽ thất tình héo khô…
Nước sông Hương nếu ngập bờ
Huế không là Huế nữa mô hỡi mình
Kim Long đến ngã ba Sình
Phố phường mất hết dáng hình mộng mơ
Sông Hương ơi cứ lững lờ
Nước trong xanh giữa đôi bờ cỏ non
Sông còn  Huế mãi mãi còn
Mỗi khi trở lại soi hồn vào thơ.
 
 
§  Bài thứ Sáu

Cố  nhân cứ hỏi riêng mình
Khi xa Huế bạn gửi tình vào đâu
Con sông, ngọn núi, chiếc cầu
Chùa chiền, lăng tẩm, phụng lầu, thuyền ghe…
Khi đi còn có khi về
Dù quên lãng vẫn lắng nghe tiếng thầm
Làm sao chối bỏ vọng âm
Dù trong ký ức đã câm nín lời
Mình ngồi lòng dạ chơi vơi
Bao hình ảnh xếp chồng rơi quanh mình
Ừ, thôi mình sẽ gửi tình
Những gì bạn vẽ thành hình sau lưng…


§  Bài thứ Ba Lăm

Tím hoa cà  tím bằng lăng
Không bằng áo tím ta hằng ấp iu
Hết rồi một thuở buồn thiu
Đường vô Thành Nội hắt hiu lặng thầm
Em đi ngỡ khói hương trầm
Còn vương trên gót nụ tầm xuân xưa.

 
Sông Ô-Lâu
§  Bài thứ Tám

Xa quê nhớ rú thương rào
Xứ người rào rú ai nào biết đâu
Rú, nơi cắt rốn chôn rau
Cỏ cây xanh mãi một màu yêu thương
Rào, nơi gắn với ruộng nương
Một dòng nước biếc vấn vương con đò
Xa quê rào rú vẫn chờ
Mỗi khi về viếng mả mồ tổ tiên


§  Bài thứ Chín

Nằm mơ về lại cố hương
Giữa mùa hoa cải vấn vương không cùng
Thâu đêm nghe tiếng côn trùng
Nụ mầm nẩy hạt, lá rùng mình buông
Ta nằm trong ánh trăng suông
Nửa khuya vang vọng tiếng chuông giải phiền
Sáng ra lòng vẫn bình yên
Hậu thân cũng chính là tiền kiếp chăng.


§  Bài thứ Bảy Lăm
Ô kìa gặp giữa tháng Ba
Nở im lặng một loài hoa bên đường
Tím nhàn nhạt trắng sương sương
Đủ xao xuyến kẻ yêu thương quê mình
Từng chùm trong gió rung rinh
Mùi hương như có mà hình như không
Hoa xoan nở lúc xuân hồng
Cớ chi lại gọi sầu đông hỡi người.




VÀI NÉT VỀ TÁC GIẢ:
HCH - 2016

Hoàng Công Hảo tuổi Ất Mùi (sinh năm 1955), người Làng Kế Môn, Xã Điền Môn, Huyện Phong Điền, Tỉnh Thừa Thiên Huế.  Anh là hậu duệ của một đại gia đình họ Hoàng Ngọc (hay Hoàng Công)   nổi tiếng giàu có nhất ở làng Kế Môn ngày trước. Là cựu học sinh Trường Quốc Học, Huế (1967-1974). Trở thành nhà giáo, dạy học ở Tam Kỳ, và như có “duyên số”, anh đã chọn vùng đất Quảng Nam này làm nơi “an cư lạc nghiệp” cho đến bây giờ - ở tuổi đang sửa soạn về hưu.

Anh có duyên với thơ ca và trở thành nhà thơ được nhiều người biết đến qua tập thơ đầu tay “Đi tìm khoảng lặng” (nxb Thuận Hóa – 2005); rồi đến tập thứ hai “Điềm nhiên cỏ” (nxb Đà Nẵng – 2010); tiếp theo là tập “Xoay vần theo con chữ” (nxb Văn học – 2013); và mới đây là tập thơ thứ tư mang tên “Nghêu ngao cùng lục bát” (nxb Hội Nhà văn – 2016). Vậy nhưng, khiêm tốn có lẽ là bản chất của anh khi anh “tự trào”:

“Cầm tinh cái tuổi con dê
An cư phố vẫn mơ về non cao
Hình như có một thuở nào
Con sơn dương ấy lọt vào mắt ai
Rồi đi qua những dặm dài
Không còn lá phải gặm hoài cỏ khô
Bơ vơ từ ấy đến giờ
Nên be be những vần thơ vô hồn
Cưa sừng đổi lấy môi hôn
Bây giờ hóa kiếp chỉ còn gọi: dê”!

Thời gian gần đây, anh có hảo ý gởi tặng một số bài thơ – đặc biệt viết về xứ Huế, về quê hương Kế Môn cho trang web langkemonsaigon.com cũng như  các đặc san “Về Nguồn” . Với  bạn đọc đồng hương Kế Môn, thì đây là những món quà văn hóa tinh thần hết sức quý giá. Càng đọc càng thấm thía cái “hồn quê” bàng bạc trong thơ tác giả. Ban biên tập trang web và tập san đã từng cho đăng một số bài như  “Ngoãnh nhìn một thuở quê nhà”, “Thương nhớ Mạ”,  hay “Nhớ về Ô-Lâu”, “Chùa làng tôi”, Tết Mồng 5” trong “Chùm lục bát viết gởi Làng Kế Môn” và một số bài thơ khác như các bạn đã đọc. Và với sự đồng ý của tác giả, thời gian tới chúng tôi sẽ lần lượt cho đăng tiếp một số bài về các chủ đề khác theo yêu cầu của độc giả yêu thơ.

           *Hình ảnh & giới thiệu: Nguyễn Thanh Mạo



Không có bình luận nào
Tin liên quan

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét