Hôm nay khai mạc Euro 2016: Hãy để trái bóng dẫn nhịp nước mắt và nụ cười
(VTC News) - Đêm nay, cả thế giới hướng về Paris, nơi kinh đô ánh sáng trở thành trái tim cuồng nhiệt của thế giới bóng đá. Đêm nay, trái bóng Euro 2016 bắt đầu lăn.
Tôi sinh trưởng ở một miền quê nghèo Miền Trung. Đối với những đứa bé như chúng tôi , trái banh nhựa là cả ước mơ, còn cuộn giấy thật to vo tròn dùng để đá banh là một điều gì đó rất thân thuộc. Trên thị trấn nhỏ ở miền núi ấy, chúng tôi không có nhiều điều kiện để tiếp xúc sớm với bóng đá quốc tế. Bóng đá chỉ đến với chúng tôi từ những năm tháng World Cup 1994 bên chiếc tivi đen trắng chiếu những trận cầu lúc sáng sớm.
Có Romario rất hay, có Roberto Baggio rất buồn. Đến Euro 1996 được tiếp xúc với chiếc tivi màu, tôi được thấy màu thiên thanh rất đẹp của Ý, chiếc áo kẻ caro của Croatia.
Sau này gia đình tôi chuyển vào thị xã. Tôi ngỡ ngàng trước một vùng đất xa lạ, tôi không còn thấy những con đường mùa mưa đất đỏ, những rặng tre, và những ngọn núi xa xa. Tôi thấy nhà cao tầng, thấy con đường nhựa trải phẳng lì thật đẹp. Nhưng mùa hè nóng như đổ lửa ấy trùng với World Cup 1998, bóng đá là điểm chung mà tôi có thể tìm được ở nơi xa lạ.
Giải đấu ấy, thần tượng thuở đầu Baggio cười thật hiền trên băng ghế dự bị, mỗi lần thấy anh vào được vào sân, tôi lại nhảy cẫng lên. Tôi thấy Ronaldo gầy gò, chiếc răng thỏ dễ thương, con người mà chúng tôi đã từng hét vang trong những trận cầu xóm nhỏ. Tôi thấy Zamorano - Salas, thấy Batistuta đẹp trai nức nở, thấy Kluivert, thấy Zidane, thấy Suker…những thần tượng bóng đá của thập niên 90. Họ đẹp và đầy mộng ảo.
Tôi lớn lên, cuộc sống của gia đình khá hơn, đất nước đổi mới từng ngày. Các thông tin bóng đá tràn ngập, đồ điện tử rẻ hơn. Nhưng chưa bao giờ tôi quên được những năm tháng ấy. Trái banh nhựa, cái tivi nhỏ, World Cup có thằng bé đầu trần ngồi giữa trưa nắng hè đang đọc ngấu nghiến một trang báo nhỏ. Những năm tháng xem bóng đá thuở đầu kham khổ.
Tôi hỏi nhiều người họ yêu bóng đá từ năm nào, người lớn tuổi thì từ Mexico 86, có người trả lời từ Euro 1992, World Cup 1994, lại có những cô gái yêu bóng đá từ Euro 2000 khi quá ấn tượng trước vẻ đẹp trai của các cầu thủ Ý, cũng như ngẩn ngơ trước nước mắt của các cầu thủ đẹp như tượng ấy. Những bạn trẻ sau này yêu bóng đá lại từ World Cup 2006 hay Euro 2008.
Thế là tôi có một kết luận chung, tình yêu bóng đá của một đứa trẻ đa phần là được hình thành qua những giải đấu lớn. Bạn hãy tưởng tượng một giải đấu bóng đá mà kể cả những người cả năm không xem cũng sôi nổi bàn luận, thì những đầu óc non nớt nghĩ gì khi chúng ngước tròn xoe mắt ngơ ngác nhìn cảnh những bố mẹ, chú bác quây lại với nhau hò hét.
Đêm nào cũng như đêm nào, suốt một tháng hè thấy người lớn ôm vai bá cổ, rồi buồn bã, rồi cười sung sướng, và trên tivi là cảnh 22 cầu thủ đang tranh nhau một quả bóng. Tâm hồn trẻ em vốn tò mò, chúng sẽ chọn một đội cổ vũ, chọn một anh cầu thủ hay hay nào đó cổ vũ. Câu chuyện cứ thế tạo ra đam mê.
Đêm nay, trái bóng Euro 2016 khai mạc. Trái bóng lăn mang theo những cảm xúc khóc cười của các tín đồ túc cầu giáo, và trái bóng lăn cũng sẽ cuốn theo đó những ngơ ngác ban đầu của một cô bé, cậu bé nào đấy. Bóng đá càng ngày càng cuốn vào những vòng xoáy mới, nhưng thứ tình yêu băng trinh ban đầu thì luôn luôn tươi đẹp.
Euro 2016 mùa hè này, hãy để trái bóng cùng đam mê dẫn nhịp nụ cười và nước mắt, bạn nhé!
Dũng Phan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét