Bản tin đặc biệt: Bắt giữ Giang Trạch Dân là lối thoát duy nhất cho sự ổn định xã hội Trung Quốc (Phần 1)
- Bản tin đặc biệt: Bắt giữ Giang Trạch Dân là lối thoát duy nhất cho sự ổn định xã hội Trung Quốc (Phần 1)
- Bản tin đặc biệt: Bắt giữ Giang Trạch Dân là lối thoát duy nhất cho sự ổn định của Trung Quốc (Phần 2)
- Chàng học viên sĩ quan người Haiti rơi nước mắt trong buổi lễ tốt nghiệp Học viện West Point
Sau khi ông Tập Cận Bình lên nắm quyền kể từ sau kỳ đại hội lần thứ 18 đã bắt đầu triển khai công cuộc “đả hổ” trong toàn đảng, mục tiêu chủ yếu là tập đoàn Giang Trạch Dân. Hơn hai năm trở lại đây, các thành viên trong hệ thống Giang phái như Chu Vĩnh Khang, Từ Tài Hậu, Quách Bá Hùng, Lệnh Kế Hoạch, Tô Vinh đã lần lượt rớt đài. Từ hệ thống quân đội đến tỉnh thành địa phương, từ hệ thống An toàn Quốc gia đến hệ thống Chính pháp ủy, thế lực Giang phái trong nội bộ Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bị thanh trừ không ngớt, truyền thông chính phủ nước này cũng đã bắt đầu nói bóng gió Tăng Khánh Hồng và Giang Trạch Dân, quyền lực của Tập Cận Bình đã dần dần được củng cố. Nhưng, hiện trạng thực tại của xã hội Trung Quốc lại không mấy lạc quan.
“Quan binh” trong hệ thống Giang phái không hề trói tay đợi chết, những phần tử ngoan cố vẫn một mực sử dụng toàn bộ nguồn lực, đồng thời thực hiện thủ đoạn “siêu hạn chiến” để đối kháng với ông Tập Cận Bình. Từ mùa xuân và mùa hạ năm 2014, khắp nơi trên cõi Trung Quốc đều phát sinh các vụ tấn công khủng bố, đến tháng 9 năm 2014, họ đã lợi dụng Sách trắng để thao túng nguy cơ Hồng Kông, vụ khủng hoảng ở thị trường cổ phiếu Trung Quốc vào tháng 6 đến vụ nổ Thiên Tân phát sinh vào ngày 12 tháng 8 năm nay, tất cả đều có dính dấu vết của thế lực Giang phái. Tập đoàn Giang Trạch Dân vì muốn tránh phải trả giá cho tội ác của mình, đã bất kể đến an nguy của nền kinh tế cũng như sinh mạng của dân chúng. Xã hội hiện đang sôi sục, dân chúng đang sống trong sợ hãi, xã hội Trung Quốc khó mà ổn định.
Tạp chí “Tranh minh” của Hồng Kông đưa tin, trong vòng nửa đầu năm nay Trung Quốc đã phát sinh 8.435 cuộc biểu tình, kháng nghị, trên khắp 128 khu vực, với sự tham gia của hơn 1.426.700 lượt người. Tập Cận Bình đã chỉ trích các cán bộ lãnh đạo cơ quan chính đảng ở địa phương “có động cơ chính trị riêng” đã đứng đằng sau hô ứng, ủng hộ nhân công, các thành phần nhân sĩ xã hội tiến hành các hoạt động xuống đường, đem mâu thuẫn, yếu hại đẩy sang Trung ương, gây áp lực, hỗn loạn cho Trung ương.
Các cơ quan dưới quyền ông Tập Cận Bình đang ở nơi sáng, còn hệ thống Giang phái lại núp trong bóng tối, bọn họ đã được cài cắm khắp các cơ cấu đảng – chính – quân trong toàn quốc. Một trong những nguyên nhân chủ yếu khiến thế lực Giang phái không ngừng gây khó dễ cho các cơ quan của ông Tập là bởi vì người đại biểu, tổng hậu đài cho tập đoàn Giang Trạch Dân vẫn chưa đổ. “Ông trùm Giang Trạch Dân” vẫn chưa đổ, điều này đã cấp thêm động lực và hi vọng cho những thế lực tàn dư trong Giang phái tiếp tục chèo chống bất kể tội ác
Trung Quốc cần sự ổn định, dân chúng cần sự ổn định, xã hội Trung Quốc đang đứng trước một thời khắc quan trọng, công khai bắt giữ Giang Trạch Dân đã trở thành điểm mấu chốt trong cho sự ổn định xã hội Trung Quốc.
Tám lý do “bắt giặc phải bắt tướng”
Đỗ Phủ có câu thơ: “Xạ nhận tiên xạ mã, cầm tặc tiên cầm vương”. (Tạm dịch là: Bắn người thì trước phải bắn ngựa, bắt giặc thì phải bắt kẻ cầm đầu) Thành ngữ “cầm tặc cầm vương” cũng là kế thứ 18 trong 36 kế sách của binh pháp xưa. Ý nói rằng trong lúc hai quân đang đối chiến, nếu như có thể bắt được hoặc giết chết chủ soái của phe địch thì số binh mã còn lại sẽ bất chiến tự bại. Trong chiến tranh hiện đại, quân đội Mỹ cũng thường sử dụng những cuộc đột kích “chặt đầu”, đầu tiên tiêu diệt cơ quan đầu não và thành phần lãnh đạo của đối phương, triệt để đánh gục ý chí chí phản kháng của đối phương. Tương tự như thế Trung Quốc cũng có câu danh ngôn: “Xá thắng như bất thôi kiên cầm vương, thị túng hổ quy sơn dã” (chỉ thắng mà không áp đảo bắt kẻ cầm đầu, tức là thả hổ về núi vậy). Đến nay, việc công khai bắt giữ Giang Trạch Dân đã lâm vào tình huống như trên, hơn nữa các điều kiện công khai bắt giữ Giang Trạch Dân đã hoàn toàn chín muồi.
“Cầm tặc tiên cầm vương”, công khai thanh trừ kẻ cầm đầu chính trong quân đoàn tham nhũng, có thể giúp Tập Cận Bình đánh thắng trận chiến chống tham nhũng kinh hồn động phách này. Có tám lý do như sau:
- Trong lịch sử của nhân loại từ trong và cả ngoài Trung Quốc, có rất ít vua chúa hoặc nguyên thủ quốc gia nào lại giống như Giang Trạch Dân, vẫn chưa chịu xuống đài. Đành rằng cái tiếng xấu dâm loạn bán nước của ông ta đã truyền đi khắp thiên hạ, bản thân ông ta đã trở thành đối tượng để dân chúng chửi rủa và trào lộng, đó là một “dân tặc” có một không hai. Công khai bắt giữ một kẻ bị người trong thiên hạ chửi là “dân tặc”, thật là một việc khiến cho nhân tâm vui mừng, nhất định sẽ được sự ủng hộ của tuyệt đại đa số nhân dân. Lần trước khi Chu Vĩnh Khang ngã ngựa, dân chúng cả nước đã ăn mừng vì sự kiện này, đây là một minh chứng.
- Sự “hai gian – hai dối” của Giang Trạch Dân không chỉ có giới lãnh đạo cấp cao trong ĐCSTQ mới biết, mà cũng đã được dân gian Trung Quốc truyền tụng rộng rãi. “Điều gian thứ nhất” là bản thân họ Giang cùng với phụ thân của ông ta đều là Hán gian; “Điều gian thứ hai” là Giang Trạch Dân vì nghe lời dụ dỗ của tình báo Nga, bán rẻ một diện tích lớn lãnh thổ Trung Quốc. “Điều giả thứ nhất” là họ Giang đã xưng láo rằng mình gia nhập đảng Cộng sản và trở thành đảng viên bí mật vào năm 1949; “Điều giả thứ hai” là việc mạo xưng là “con của liệt sĩ” Giang Thượng Thanh. Bắt giữ một kẻ lừa gạt dân chúng trong toàn quốc, bán rẻ lãnh thổ, làm gián điệp là điều mà một nhà lãnh đạo chính quyền nên làm.
- Giang Trạch Dân vô năng vô đức, không có năng lực trị lý quốc gia, khả năng làm chính sự không bằng được một trưởng phòng cơ quan địa phương, nhưng một mực lại mượn thủ đoạn tiểu nhân a dua nịnh bợ, thừa gió bẻ măng, nắm cán cân quyền lực quốc gia trong mười mấy năm. Tiểu nhân đắc thế, phá hoại quốc gia, tàn hại dân chúng để khoe khang, đem con mắt hẹp hòi, đố kỵ, tàn bạo, dâm tà để thi chính, bộ mặt ấy đã bị phơi bày trên xã hội quốc tế, làm mất thể diện quốc gia và người dân Trung Quốc. Công khai bắt giữ một kẻ lừa bịp mạo danh như thế, dân chúng trong thiên hạ đều giơ tay hưởng ứng.
- Giang Trạch Dân vì vô đức vô năng, lúc tại vị đã phóng tay tham nhũng, dùng tham ô mà trị quốc, dùng lợi ích bạc tiền để mua chuộc quan viên, tụ tập “binh mã”, khiến cho các quan chức cùng sa vào tội lỗi. Giang Trạch Dân là tổng đại biểu cho mô hình gia tộc tham nhũng của ĐCSTQ, gia tộc nhà Giang Trạch Dân là gia tộc tham nhũng lớn nhất trong nội bộ ĐCSTQ. Đại bộ phận những người nằm trong hệ thống tập đoàn Giang Trạch Dân đều là những người tham ô, hoàn toàn vì lợi ích mà đầu quân cho họ Giang. Một khi họ Giang bị bắt, thì những lâu la của ông ta cũng sẽ tự tan đàn xẻ nghé, xưa có câu cây đổ thì khỉ phải chạy, dư đảng của Giang Trạch Dân căn bản sẽ không thể uy hiếp được Tập Cận Bình.
- Giang Trạch Dân bức hại Pháp Luân Công, thực thi chính sách mổ cướp nội tạng sống các học viên Pháp Luân Công, thương thiên hại lý, phạm phải tội ác tày trời. Giang Trạch Dân đẩy hàng trăm triệu người về phía đối địch, là kẻ địch của các lực lượng chính nghĩa trên toàn thế giới. Do đó, trong tương lai, bất cứ ai tại Trung Quốc cũng như trên toàn thế giới đều ủng hộ việc bắt giữ Giang Trạch Dân.
- Từ tháng 5 năm 2015 đến nay, các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc đại lục đã phát động làn sóng khởi kiện Giang Trạch Dân. Cuộc bức hại mang tính chất diệt chủng do Giang Trạch Dân phát động và duy trì đã tạo nên những tai ương khủng khiếp cho các học viên Pháp Luân Công cùng gia đình của họ. Từ cuối tháng 5 đến ngày 13 tháng 9, mạng Minh Huệ đã thu được 177.688 (149.618 vụ án) bản sao các đơn kiện do các học viên Pháp Luân Công và gia đình họ gửi đến cơ quan Kiểm sát và Tòa án Tối cao của ĐCSTQ. Riêng ngày 13 tháng 9, đã có hơn 586 người (541 vụ án) đưa đơn kiện Giang Trạch Dân. Do mạng thông tin bị phong tỏa đã gây ra nhiều hạn chế, trên thực tế con số còn lớn hơn rất nhiều. Trong thời gian ngắn ngủi chỉ có 4 tháng, đã có hơn 170.000 người đưa đơn kiện Giang Trạch Dân. Dân ý đã được thể hiện một cách chân thực, đây chính là cơ sở để có thể công khai bắt giữ Giang Trạch Dân.
- Giang Trạch Dân là tổng đại biểu cho mô hình gia tộc tham nhũng của ĐCTSQ, cả nhà Giang Trạch Dân cũng là gia tộc tham nhũng lớn nhất tại Trung Quốc, họ Giang lúc ăn lúc ngủ cũng đều lo lắng tài sản tham ô của dòng họ nhà ông ta bị phanh phui. Họ Giang cũng là hậu đài lớn đằng sau cuộc đối kháng và phản đối ông Tập Cận Bình trong chiến dịch chống tham nhũng, công khai bắt giữ Giang Trạch Dân có thể khiến cho âm mưu chính biến của hệ thống Giang phái đang nhắm vào Tập Cận Bình phải kết thúc triệt để.
- Chiến dịch do ông Tập Cận Bình nhắm thẳng vào tập đoàn Giang Trạch Dân là một cuộc đấu tranh một mất một còn. Kể từ sau khi bắt giữ Bạc Hy Lai, cuộc chiến này đã rơi vào trạng thái “mũi tên bắn ra không còn quay lại”. Nếu lập tức công khai bắt giữ Giang Trạch Dân, chiến dịch chống tham nhũng của Tập Cận Bình có thể tốc chiến tốc thắng như thế chẻ tre, đây là mấu chốt của thắng lợi.
Trong thời khắc quan trọng như thế này, thế lực của Giang Trạch Dân dẫu đã suy kiệt nhưng vẫn chưa bị triệt hạ, khiến cho rất nhiều người trong nội bộ thể chế vẫn đang trông đợi, chần chừ không đưa ra được lựa chọn chính xác. Một khi công khai bắt giữ Giang Trạch Dân, nội bộ ĐCSTQ và các giới bên ngoài có thể nhìn thấy được quyết tâm của Tập Cận Bình, lòng quân ý dân có thể phấn chấn trở lại. Giải quyết triệt để đại lão hổ Giang Trạch Dân, Trung Quốc mới có thể bước vào một thời kỳ mới.
Kết thúc bức hại nhân quyền, ổn đinh xã hội Trung Quốc
Chỉ có công khai bắt giữ Giang Trạch Dân, mới có thể kết thúc cuộc bức hại lên các học viên Pháp Luân Công, mới có thể khiến xã hội Trung Quốc trở lại quỹ đạo bình thường. Các giới đều nhìn thấy, Giang Trạch Dân chính là người phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công, sự kiện này đã kéo dài 16 năm rồi, hung thủ tham gia vào cuộc bức hại Bạc Hy Lai đã bị kết án, Chu Vĩnh Khang đã ngã ngựa, một lượng lớn các quan chức từng tham gia vào cuộc bức hại đã bị bắt giữ, nhưng cuộc bức hại vẫn chưa kết thúc. Nguyên nhân chủ yếu là hung thủ lớn nhất của vụ việc – Giang Trạch Dân, vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật, thế nên cỗ máy giết người này của ĐCSTQ vẫn chưa bị giải thể.
Cuộc bức hại Pháp Luân Công do Giang Trạch Dân phát động đã tạo thành một chuỗi các hậu quả khủng khiếp đã thể hiện lên bề mặt xã hội Trung Quốc hiện nay. Nền pháp trị là điều kiện cơ bản để duy trì kinh tế xã hội, nếu cuộc bức hại này không ngừng lại, Trung Quốc không thể thực thi pháp trị, nền kinh tế và các phương diện còn lại của xã hội Trung Quốc đều không thể vận hành một cách bình thường. Đồng thời, bức hại Pháp Luân Công cũng là cuộc bức hại nhân quyền lớn nhất thế giới hiện nay, các lực lượng chính nghĩa trên toàn thế giới đều lên án và kêu gọi chấm dứt hành vi này, các cơ quan dưới quyền ông Tập Cận Bình đang phải chịu một sức ép ngày càng lớn từ phía cộng đồng quốc tế. Nếu Giang Trạch Dân vẫn chưa bị bắt, các cơ quan này sẽ phải tiếp tục “vác đáy nồi” thay cho ông ta, đường lui sẽ càng lúc càng hẹp. Công khai bắt giữ Giang Trạch Dân, chấm dứt bức hại Pháp Luân Công là điểm mấu chốt để các cơ quan này thoát khỏi khốn cảnh.
“Cầm tặc tiên cầm vương”, nhanh chóng công khai bắt giữ Giang Trạch Dân, là hành động tiên quyết để ổn định xã hội Trung Quốc, các vấn đề về chính trị và kinh tế của Trung Quốc sẽ dần dần được giải quyết. Tập Cận Bình thắng được trận chiến này với Giang Trạch Dân không chỉ là đại biểu cho ý chí của đội quân chống tham nhũng, mà còn khiến cho xã hội Trung Quốc đi đến sự thay đổi lớn, bắt đầu bước sang một tương lai quang minh tươi sáng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét